Từ đó về sau, câu nói đó đã khiến tôi phải xấu hổ khi tôi muốn than vãn. Nếu bạn muốn trở thành một chủ doanh nghiệp, có hàng tá lý do giải thích vì sao bạn phải biết điều này. “Con người không chỉ lo lắng về những điều đang xảy ra, mà còn lo lắng cho quan điểm của họ về những điều đang xảy ra.
Một lần, ông kể với chúng tôi rằng suốt thời thơ ấu của mình, không ngày nào ông không bị mẹ nuôi cốc vào đầu (cha tôi vốn là con nuôi); vì vậy cho đến tận bây giờ, ông vẫn tin rằng ông khấm khá hơn, thông minh hơn các anh em nuôi và cả các anh chị em ruột của mình là nhờ những cái cốc đầu ấy. Nhưng những ông chủ ngân hang muốn lúc nào cũng chắc chắn, không dám mạo hiểm, sẽ chỉ là những người cho vay tiền hoặc các “chettiars”. Đó là nơi các tu sĩ dạy tôi làm thế nào để chế biến món bánh pizza, bánh pho mát và bánh trứng nướng”, bà nói.
Những lần khó khăn,rủi ro chán nản ,đau khổ sẽ rén luyện bạn cũng như lửa luyện vàng . Hôm nay, tôi ca ngợi những thất bại của những năm trước. Cũng như sự thay đổi theo chu kỳ từ trước đến nay của các mùa, cuộc sống có những cái ấm áp dễ chịu của mùa hè và cái rét buốt của mùa đông… Nhưng chúng ta có thể tự nâng mình lên khỏi nỗi chán trường và tuyệt vọng, vươn đến sự vui vẻ của hy vọng và biến đổi các thung lũng hoang vắng tối tăm thành những lối đi chan hòa ánh nắng của sự thanh bình sau lắng.
Vửa làm việc, ông vừa học để hoàn tất chương trình trung học còn dang dở. Như đã hứa, ông đã trở về giải phóng Philippin khỏi sự thống trị của Nhật bản trong chiến tranh thế giới thứ 2. Sinh nămg 1933, Ninoy, như tên thường gọi, có một giấc mơ và nỗi ám ảnh bất tận là trở thành Tổng thống Philippines.
Vì thế, tôi thấy hết sức ngạc nhiên khi thấy một số doanh nhân dường như có phần tự hào khi có những căn bệnh loại này, một loại “biểu tượng thành công” cho thấy họ là những con người bước nhanh nhất trên đương đua ngắn nhất. “Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi vẫn còn đủ cha mẹ, dù một người bị mù, còn một người mắc bệnh tâm thần, khi một ngày nọ tôi nhìn thấy một đứa trẻ khóc trước một quan tài của cha mẹ chúng. Nhưng nếu bạn nhớ lại và tự hỏi làm thế nào họ có thể huấn luyện các phi đội cảm tử gọi là “Kamikaze” ( Thần phong) trong Chiến tranh thế giới thứ hai, bạn có thể phát hiện ra việc đào tạo các samurai chân chính theo truyền thống “võ sĩ đạo” đã được áp dụng cho các chiến binh.
Cho đến khi qua đời, ông vẫn không biết đọc, biết viết, nhưng ông đã tạo công ăn việc làm cho hàng ngàn người. Ông đã khởi nghiệp bằng việc giúp điều hành cửa hàng nhỏ của gia đình. Nhưng vào năm 1948, cơn bão nhiệt đới Gene đã san bằng cửa hàng của họ.
Có một thời ch tất cả mọi sự. Nói thẳng ra là chẳng ai thật sự nghĩ ngợi về chúng ta. Hết sức bình tĩnh,ông cất mẩu tin nhắn vào túi ,hoàn thành bài diễn văn của mình rồi lập tức lao về nhà để nhìn lại lần cuối khuôn mặt của người vợ thân yêu.
Chỉ cho đến năm 1937, khi cha mẹ ông chuyển đến vùng Mokpo trên đất liền, ông mới được đi học ở trường. “ Dari Jemapoh Ke Manchestee” là bộ phim truyện đầu tiên của ông. Tôi mong rằng quyển sách này sẽ khởi xướng một quan điểm khác về sự thất bại và trả lại giá trị thật sự cho nó để xóa sạch sự khiếp sợ thất bại còn đang lởn vởn trong tâm trí chúng ta.
" Thất bại chính là con đường dẫn đến thành công ,cũng giống như cá khám phá về những điều sai trái đã hướng ta hăm hở tìm đến điều đúng. Có hai loại công việc mà người dưới 40 tuổi có thể làm tốt. Tôi có những kí ức và viễn cảnh về một tương lai tốt đẹp hơn.
Ông không chỉ thành lập khoa ưng thư học mà còn hòa tất ‘Luận văn về phẫu thuật ung thư”, luận văn này đã giúp ông được phong hàm giáo sư phẫu thuật. Điều này dẫn đến mặt trái của vấn đề , đó là khi một người có được việc làm rồi, anh ta lại sợ mất việc. ? Tronh lĩnh vực cạnh tranh, luôn có kẻ thắng và người thua.