Một trong những câu trả lời tệ nhất là: Miễn bình luận. Cứ như một giấc mơ! Tôi có một công việc mới, một chương trình mới và, ô là la, cả một cái tên mới. Và vì thế Bob nói chuyện với họ rất thoải mái, không chút căng thẳng nào.
Tất nhiên bạn cần phải có những tính cách: Cởi mở, nhiệt tình, sự quan tâm, và luôn trong tư thế sẵn sàng để hỏi. Anh bạn you know liệu có giao tiếp hiệu quả không nếu cứ để thói quen bạn biết không lấn áp? Một thói quen nhỏ nhưng đem lại một tác hại có thể không nhỏ chút nào. Đây cũng là cách giúp tôi đã xử trí những tình huống tiến thoái lưỡng nan đấy các bạn.
Ngoài ra anh còn là một nhà doanh nghiệp thành công. Thế mới biết trong buôn bán thì cách nói khôn khéo có ý nghĩa rất quan trọng. Bản tính linh hoạt, hiểu biết toàn diện, Andrew là một con người rất thú vị.
Bình thường Hope đâu có như thế, chỉ khi ánh đèn camera chiếu vào là Hope trở nên luống cuống lập cập. Những que kem bốc khói và công viên Saratoga thật tuyệt vời. Nhưng nó quan trọng đối với ta và ảnh hưởng trực tiếp đến những người ngồi nghe ta nói.
Trước một đại lễ như vậy, các nhà tổ chức đã đặt cùng lúc hai sân khấu, đẩy chúng lại kề nhau nhưng vẫn còn dư ra một khoảng nhỏ. Cho dù ở bất cứ tình huống nào đi nữa, phái nữ cũng không được phép đi trước phái nam. Tên của tôi là Larry King, rất hân hạnh được làm quen với cô!
Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói. Người ta bảo rằng tôi có tài ăn nói. Sự cởi mở hào hứng của bạn sẽ xua đi không khí căng thẳng ngột ngạt.
Bạn sẽ tạo được một ấn tượng tốt, một sự khác biệt với những người khác. Ngừng lại một vài giây, Herb cúi đầu mềm mỏng: Chúng em biết chúng em có lỗi, xin thầy tha thứ cho chúng em. Nguyên tắc thứ ba có lẽ đáng lưu tâm nhất.
Nếu kể về việc bạn đã tức điên lên như thế nào khi người nhân viên ở ga xe lửa không chịu giúp bạn chỉ vì anh ta đã hết ca làm, anh ta còn bảo bạn hãy chờ người khác giúp, tức là bạn đang châm ngòi cho một cuộc trò chuyện có nguy cơ… không bao giờ kết thúc. Chúng diễn ra ở những nơi đắt đỏ và người ta ào ào tới đó. Sau khi cha tôi mất, mẹ tôi phải bươn chải ngoài xã hội lo việc cơm áo gạo tiền nuôi chúng tôi.
Các nhà chính trị thường có thói quen này, nhất là những lúc bắt đầu. Tôi đã đi tới đi lui ở đó suốt ba tuần liền, với niềm hi vọng sẽ được vào làm nghề phát thanh như vẫn hằng ao ước. Cuối cùng cũng nghe thấy giọng nói của phát thanh viên đài ABC trong điệu nhạc tèng teng quen thuộc: Và bây giờ là 5 phút giải lao của Chương trình Don McNeills Breakfast Club.
- Thương gia dầu ô liu, doanh nghiệp ngành mì ống, nhân viên FBI… Đủ cả! Tốt hơn hết hãy để tất cả chìm trong bóng tối. Trong một căn phòng ồn ào náo nhiệt, dù giọng nói của bạn lớn cỡ nào cũng sẽ bị lấn át đi. Sau buổi lễ, tôi được mọi người khen ngợi.