Khi đã là bạn bè, những lời khuyên của anh đã động viên rất nhiều cho cuộc sống của tôi. Một trong những điều giá trị nhất mà tôi học được là: Người ta nghĩ và nhìn thế nào về những biến cố xảy đến quan trọng hơn chính bản thân những biên cố đó. Còn em, em đã chọn việc đến lớp.
Cả Edison và Einstein đều được xem là những thiên tài, nhưng không ai thích danh hiệu đó. Với những bài học và kinh nghiệm sống quý báu và có giá trị vĩnh hằng, cuốn sách xứng đáng trở thành một cẩm nang sống cho tất cả mọi người. * Góp ý xây dựng có hiệu quả hơn là đánh đổ lòng tự tin của con người.
Trước đây, tôi thường đọc nhiều sách viết về con đường thành công của những nhà triệu phú, tỉ phú… Trong số đó có vài người đã phải vào tù vì chính con đường dẫn đến thành công của mình. Câu hỏi tiếp theo là: Cần phải có điều gì nữa để biến nó thành mục tiêu? Câu trả lời: Châu Âu là một châu lục. Điều đó cũng có nghĩa là cuộc sống chúng ta sẽ thanh thản và yên bình hơn.
Thật ra không phải chỉ có vào lễ Giáng sinh mà lúc nào chúng tôi cũng là những đứa trẻ biết vâng lời vì còn có những lý do khác nữa. Nếu các câu trả lời là Có thì đó chính là những chìa khóa giúp bạn tự tạo động cơ cho chính mình. Kết quả là, hai năm sau ngày ly hôn, cả ba đứa trẻ được trở lại sống với tôi.
Đúng là một chứng bệnh đáng sợ và dễ lây lan. Thậm chí tôi cũng không biết gọi tên nó là gì, chỉ biết tạm gọi là luôn bào chữa cho những việc làm không được. Suy nghĩ tích cực giúp chúng ta nhận biết vị trí hiện tại của mình và định hướng một tương lai mà chúng ta hằng mong đợi.
Họ luôn hình dung và biết trước nơi mình sẽ đến. Hãy làm cho nó trở thành một thói quen. Thường thì họ phải mất khoảng 2 phút để thực hiện phần đầu tiên này.
Chỉ là chúng ta không nên bỏ phí thời gian quá nhiều đến mức làm uổng phí và để vuột mất những cơ hội để cảm nhận cuộc sống theo đúng bản chất của nó. Chính vì thế, họ chỉ là đang tồn tại chứ không phải đang sống thực sự. Thế nhưng chúng ta lại thưởng bỏ ra quá nhiều thời gian để đấu tranh với cái phức tạp của cuộc sống trong khi lại phớt lờ đi bản chất đơn giản của nó.
Vì thế, tôi đề nghị họ viết ra giấy những phàn nàn của mình mỗi lần muốn phàn nàn về điều gì đó hay ai đó. Cảm đảm là dám nói vângvới cuộc sống cho dù nó khắc nghiệt đến mức nào. Điều này lạ nhất là hầu như chẳng có sinh viên nào ý thức mình đang bị mắc bệnh.
Theo tôi, khi nhìn lại những gì lịch sử đã viết về những người thành đạt, họ luôn tự tạo ra động lực cho bản thân mà không cần dựa vào những yếu tố bên ngoài. Câu chuyện về cầu Golden Gate là một thí dụ điển hình. Ông trả lời: Tôi yêu công việc của tôi.
Chỉ là tìm được điều mà tôi đã từng mãi kiếm tìm, đó là sự bình yên trong tâm hồn và cảm nhận được giá trị của bản thân. Nếu chúng ta không biết cách sử dụng thời gian sao cho thật hiệu quả thì từng giờ từng phút trôi qua sẽ trở nên lãng phí. Thế giới quảng cáo bủa vây chúng ta bằng những thông điệp mập mờ của sự không trung thực.