Ông sẽ phát biểu một câu mà ông đã nhấn mạnh cả ngàn lần rằng nhân viên là nhân vật chính của công ty. Mặc dù đang chuẩn bị vào cuộc chiến nhưng Watson vẫn nhận lời làm chủ tịch Commit- tee for Employment of the handicapped Ủy ban người lao động khuyết tật. Và công ty này đã làm như vậy.
Đó là môitrường mà bất cứ ai tham gia vào đó đều biết cần phải tạo vị thế hình ảnh của công ty chứ không hẳn là vị thế cá nhân. Gương mặt của ông giống bà như đúc, với vẻcương nghị của chiếc cằm nhọn, môi mím lại giữa đôi gò má cao. Con người, Thời gian, Tiền bạc, đó là mối quan hệ sống còn có tính phổ biến giữa các yếu tố trong kinh doanh.
Watson chờ cho mọi người nhìn thấy và đủ thời gian suy nghĩ, ông kết thúc: Chúng ta là con người, con người đứng cạnh bên nhau, vai kề vai, tất cả làm việc cho lợi ích chung. trong mọi lĩnh vực của thời đại, và trên hết Watson là một người đam mê kinh doanh. Thật thú vị khi biết rằng cho đến tận đầu thế kỷ XXI nhiều nhà lãnh đạo vẫn thích dùng các con dấu để làm tăng sức nặng áp đặt lên các ứng xử văn hóa của tổ chức như là cách duy nhất.
Ông dành nhóm đối tượng này để truyền tải thông điệp riêng cho mục tiêu kinh doanh của công ty. Ông đã tin là không có khách hàng nào có nhu cầu tính nhanh như vậy, ngay cả với ngân hàng, cục dân số hay quân đội. Bởi vì, hãy nhớ rằng, đó là nơi bạn tìm thấy thành công.
Một cơ sở bé xíu rất đỗi bình thường thì liệu có mang trong người sứ mệnh xã hội? Trong một thời gian dài, cơ sở hoạt động cầm chừng, cho đến một ngày ông chủ của nó thay đổi cách nghĩ: tôi không bán tủ sắt nữa, mà sẽ bán giải pháp lưu trữ hồ sơ văn phòng. Watson nói với nhân viên bán hàng: Ốc đảo cần viện trợ từ bên ngoài.
Những ai ưa thích kỹ năng và ứng dụng nghệ thuật quản trị có lẽ chờ đợi nhiều từ câu chuyện Watson làm ra gã khổng lồ của thế giới như Time đã gọi IBM vào năm 1982. Vả lại, rõ ràng Watson chẳng thể lấy những công thức này từ sách vở nào mà chỉ khôn ngoan lấy từ chính nhu cầu của con người, của bản thân ông. nhầm tưởng đó là hậu quả của cuộc chống đối lại cha từ Tom.
Và bạn đang nghĩ rằng thất bại là kẻ thù tối cao của thành công. Một công ty mà đánh mất khí chất tiên phong của mình và ngủ quên trong chiến thắng trước đó, thì tiến triển là chuyện không thể. Lại thêm chuyện giá cả của bà so với chợ và siêu thị cũng chẳng chênh lệch là bao.
đã nhấn mạnh nó hơn cả một khẩu hiệu. Ông đã tin là không có khách hàng nào có nhu cầu tính nhanh như vậy, ngay cả với ngân hàng, cục dân số hay quân đội. Đó là nửa còn lại của thành phố IBM, khoảng hơn 400 mẫu.
Thiệt hại khoảng 30 tỉ đôla. Ông rất ghét những cái đầu thụ động. Chẳng hạn như khi mọi người thảo luận về phàn nàn của khách hàng rằng các thẻ đục lỗ của CTR quá to và cồng kềnh làm vướng bận khi đưa thông tin vào thẻ, thì Watson liền quay sang kỹ sư trưởng Walter Spahr và hỏi:
Tất cả các ký tự màu đen này được đặt nằm trong một hình tròn nền trắng. Lý do của chuyến đi là vì Watson đã chứng tỏ khả năng tạo ra một chi nhánh làm ăn hiệu quả nhất trong toàn công ty và do đó, công việc mới được đặt ra là mở một công ty mới do NCR bảo trợ. Dayton cuốn hút Watson.