Khu3.X

Chồng yêu tai nạn, vợ yêu gánh vác khoảng nợ to đùng đi làm em đĩ thì gặp thầy giáo cũ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Phần nào vì thoát khỏi mớ suy nghĩ luẩn quẩn một mình. À, trước khi kể tiếp chuyện hôm qua thì tôi đốt. Nhưng nàng vẫn lắng nghe.

    Sai lầm lớn nhất là họ không đủ khả năng lí luận thuyết phục vì không đi tiếp những nẻo đường phong phú của nhận thức. Tôi khóc vì không biết những hạn chế ấy có giải quyết được không. Ông đã hài lòng chưa? Chỉ một bản và đoạt giải Nobel.

    Em vẫn nhớ hồi mình chưa về một nhà chứ? Để anh kể lại thay em nhé. Cuối cùng trả lời Vâng là hợp nhất. Thi thoảng nó đem đến những tổng kết thú vị.

    Ăn sáng xong, bạn ra trông hàng giúp bác một chút trước khi về. Thế là mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà hai tuần nhé. Tôi biết làm thế nào khi tôi muốn hít thở khí trời.

    Và gõ, có lẽ còn mệt và lâu hơn viết, nó lại đâm ra là một công việc nặng nhọc hơn cả và thấm thía sự cô độc hơn cả trong lúc này. Cứ muốn cái gì mình cũng phải toàn vẹn, lúc nào cũng phải trung thực trăm phần trăm. Và tôi biết, những độc giả hời hợt cũng đâu thấy khác.

    Mắt và đầu đau đã thành nhàm. Rồi thì mấy hôm sau ngó qua, ai đã vặt hoặc cắt trụi mất rồi. Và các cửa sổ đều nhìn ra cánh đồng.

    Những ước mơ của anh cũng là ảo ảnh. Bạn từng lấy viết làm phương tiện, làm một thứ bầu bạn qua ngày. Thay vì bắt chước cá tính của một số người: Tôi viết chỉ để phục vụ tôi.

    Cháu có định đi học nữa không nói thử bác nghe. Chắc chắn dù mai này bạn có là người thế nào, những điều bạn đã viết sẽ gỡ giúp họ không ít mớ rối của những sợi dây thít mà những thế hệ đi trước tròng lại. Nhưng nếu họ chỉ biết vài thông tin lệch lạc… Bạn hơi buồn (và trách mình một chút xíu) khi không đủ niềm tin vào lòng bao dung cũng như sự đào sâu của họ để cảm giác khác điều này: Dễ họ nhìn bạn với ánh mắt thương hại xen chút trách móc.

    Ở đây, họ chỉ nhìn vào gáy người phía trước chứ hơi đâu bận tâm nhìn mặt người phía sau. Ở đây chắc có một vài sự đánh tráo khái niệm hoặc phi lôgic do hiểu biết ít. Chơi là tất cả mà chẳng là gì cả.

    Nó trông như một tác phẩm điêu khắc gỗ được sơn màu rất khéo. Mẹ: Mẹ gọi điện sang nhà bạn con, nó cũng không biết con đi đâu. Tao nói mày có hiểu không, cá? Hôm nay tao có 20.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap