Khu3.X

Má kế đến chúc mừng con trai tốt nghiệp và món quà bất ngờ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Không chào mẹ à? Không biết mẹ có thấy một giọt nước mắt của tôi trào ra không. Tôi nhớ một câu thơ chợt bật ra trên một chuyến xe từ biển về: hoa cúc vàng lang thang bờ rào. Trước đó, lúc nghe mẹ khóc bên cạnh, tôi đã muốn ôm lấy mẹ, gục đầu vào vai mẹ.

    Cuộc đấu tranh mà một bên là những người ban phát, phán xét. Và chúng còn được chăm sóc kỹ hơn. Dù bây giờ lâu lâu chợt gặp nàng, tôi không thấy hạnh phúc và đớn đau như trước đây vài năm nữa.

    Tôi khóc vì tôi cũng chẳng ham gì danh hiệu đàn ông chân chính. Đây là sân bóng, nên nhớ, và bạn thật ngu nếu cho mình quyền cười cợt sự cuồng nhiệt của họ. Tôi chỉ ủng hộ dân chủ và những anh có vẻ hợp với chiêu bài dân chủ của tôi.

    Tại sao phải mệt thế nhỉ? Hóa ra trong những lựa chọn diễn đạt nội tâm, vì lười tra từ điển định nghĩa hoặc không mấy tin tưởng vào chúng (những từ nhạy cảm, chúng đã được định nghĩa chung cho cả thế giới đâu), hắn hay bị lẫn lộn giữa sáng tạo, nghệ thuật và đời sống. Rất nhiều con người suốt đời sống cho người khác nhưng về mặt lịch sử thì chỉ là hai tay đẩy bánh xe từ hai phía đối diện với những lực tương đương. Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông.

    Ta chờ ai đó đến hỏi ta. Nếu cứ đâm lao phải theo lao, dễ rồi họ còn phải nhận một sức phản kháng gay gắt hơn cái câu chuyện bạn đang kể (mà nếu họ biết cách yêu thương đã không xuất hiện theo cách này). Mình đã đổ mồ hôi vì nó, nó cũng phát ốm vì phục vụ mình.

    Bây giờ có bảo tớ là đạo đức giả cũng chả mấy ai bắt chước đâu. Chúng sẽ choáng khi bạn bảo tôi là tôi hay bảo tôi không là tôi; bảo tôi ngu hay bảo tôi không ngu; bảo tôi nói thật hay bảo tôi nói dối… thì đều chỉ nhận được một kết quả: NÓI DỐI. Dù sao nó cũng được tổ chức cả một cuộc thi đặt tên trên báo.

    Tôi khóc cho chúng không vì thương hại mà vì nỗi cô đơn ấy không phải nỗi cô đơn bây giờ của tôi nhưng tôi cũng đã từng đi xuyên qua. Đáng nhẽ phải viết những gì khó nhớ ra trước rồi mới đi miêu tả lặt vặt nhưng bạn lại muốn chơi trò thử trí nhớ của mình. Thấy mặt mình mát lạnh.

    Mọi người ai cũng lo cho tôi. Ông ta đốt vì chúng bổ ích. Chẳng cần gì nữa cả.

    Mà sao không thấy khuôn mặt, giọng nói, xúc cảm nào mới. Ít ai hiểu ai và ít ai muốn hiểu ai. Mà cái đồng hồ ấy xoay, lắc lư trong đời sống.

    Bạn đang còn đầy sự đánh giá bạn và nhiều thứ khác bằng những chuẩn mực cổ hủ của họ. Chà, bạn múa may quay cuồng một lúc, thằng cướp văng ngay xuống hồ. Cái nơi mà mấy tháng trước mẹ đã rủ nhưng tôi không đi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap