Tôi không biết mình muốn làm cái gì. Họ đợi ông quay trở lại nhưng không thấy. “Các anh định bán hàng triệu máy và không kiếm được tiền từ nó? Thật ngu xuẩn.
“Ông ta luôn nói rằng chúng ta cần thêm các sản phẩm. Và đáng kể nhất là không thấy phiền khi một người phụ nữ xinh đẹp, tóc vàng duyên dáng lại có khiếu hài hước mà chỉ thích ăn chay. ” Trước mặt tất cả những người ở đó, ông sa thải trưởng nhóm MobileMe và thay thế bằng Eddy Cue, người đã giám sát tất cả các nội dung Internet tại Apple.
Nếu chúng ta cố gắng kìm chế, nó chỉ làm mọi thứ tồi tệ hơn; nhưng qua thời gian, não bộ của chúng ta sẽ quen với những tình huống đó và trở nên điềm tĩnh hơn. Jobs đã mời một nghệ sĩ violon từ dàn giao hưởng San Francisco đến chơi bản giao hưởng violon A Minor của Bach khi chiếc máy tính NeXT xuất hiện trên sân khấu. 000 người đã có mặt nhiều giờ và bị nhồi nhét trong phòng hội nghị
Thực tế là cũng có tiếng vỗ tay rải rác. Nhà báo Richard Corliss của tạp chí Time cho rằng đó là “câu chuyện sáng tạo nhất năm”, David Ansen của tờ Newsweek tuyên bố đó là một “điều kì diệu” và Janet Masline của tờ New York Times thì giới thiệu bộ phim là Thiền đã có tác động sâu sắc tới cuộc sống của tôi kể từ đó.
Iger khi ấy vừa trở về từ lễ khai trương Disneyland mới ở Hong Kong, với Eisner, và đó là sự kiện lớn cuối cùng mà ông tham dự trên cương vị là CEO. Đến cuối năm 2010, Apple đã bán được chín mươi triệu chiếc iPhone, và nó chiếm hơn một nửa tổng lợi nhuận của thị trường điện thoại di động toàn cầu. Đôi khi, chính sự mạnh mẽ này là điểm cuốn hút, theo cách thức nhạt nhẽo của những kẻ chỉ có đam mê duy nhất là máy tính, chẳng hạn như khi ông giải thích về sự uyên thâm, sâu sắc trong phần âm nhạc của Bob Dylan hay tại sao bất kỳ sản phẩm nào Apple giới thiệu ra công chúng đều luôn là những sản phẩm đáng kinh ngạc nhất.
“Một vài người không quen với một môi trường luôn mưu cầu sự hoàn hảo. Tuy nhiên, sự thật là ông phải gặp cảnh sát. Ames vừa thua một trận trước ban quản trị: ông muốn bộ phận AOL trong tập đoàn phải cải tiến dịch vụ tải nhạc mới ra đời của chính mình.
Điều đó ít nhiều là sự thật, vì Apple đã quyết định không nhảy vọt vào một hệ thống mới hoàn toàn mà thay vào đó là cải tiến hệ điều hành sẵn có. “Đó là tất cả những gì tôi có thể làm bây giờ,” ông nói. Và Murdoch chấp nhận.
Chúng tôi không cho phép bạn tạo danh sách nhạc ngay trên thiết bị. Jobs hỏi liệu họ có thể gặp mặt vào buổi chiều hôm sau và đi bộ với nhau trên các ngọn đòi của Đại học Stanford. Cô đến buổi nói chuyện đó chỉ vì bạn của cô muốn thế, thậm chí cô còn không chắc lắm về người sẽ diễn thuyết hôm đó.
Jobs đã gọi Fadell, Rubinstein và Schiller tới một cuộc họp bí mật trong phòng họp thiết kế, nơi Ive đã trình chiếu ý tưởng về công nghệ cảm ứng đa điểm, “ôi!” Fadell thốt lên. Jobs cũng không thích những gì ở Lisa vì nó quá tối và cứng nhắc, ông muốn Mac trở nên trơn tru, mượt mà hơn. Jobs thích ý tưởng đó.
“Kat, cậu có thể vào đây một phút không?” ông hỏi. Cuối cùng thì Jobs cũng đã nắm trong tay thứ gì đó mới mẻ. “Tôi đang ngồi ở Dublin xa xôi với anh bạn Jony của cậu,” ông nói.