Sinh năm 1916 ở tỉnh Fujian, Trung Quốc. Thoạt đầu, chỉ là một đốm rất nhỏ, sau đó nó bắt đầu lan rộng và rồi hết năm này đến năm khác, tôi chứng kiến anh đi bệnh viện mỗi lần và mỗi lần như thế lại cắt bớt đi một tý. Vậy mà cuối tuần ông không được lĩnh một khoản tiền nào cả.
Bà tuyệt vọng đến nỗi các nhân viên phải cho bà mượn một ít tiền để mở lại cửa hàng. Với thế hệ học sinh, sinh viên thập niên 1970, ông là tiếng nói lương tâm. Thậm chí họ còn nghĩ tôi đanh đùa vì hầu hết các hội thảo của tôi đều rất vui.
Để chứng minh quan điểm của mình rõ hơn, tôi xin kể một câu chuyện. Đừng giới hạn mình trong một kỹ năng. Ta cũng cần đèn đỏ nữa.
Ngày nay,Thành Long hiển nhiên là ngôi sao điện ảnh lớn nhất Hong Kong ;anh cũng nổi tiếng không kém ở Mĩ với mức thù lao lên đến 50 triệu đo la mỗi năm ! Có vẻ như thông điệp ở đây là cuộc sống được cấu thành từ những người thành công và những kẻ thất bại. 7% vấn đề là sự thật.
“ Dari Jemapoh Ke Manchestee” là bộ phim truyện đầu tiên của ông. “Không phải bạn đã thất bại , mà bạn chỉ chưa tìm ra được cái gì hơn thế!” Lúc 22 tuổi, ông đến Indonexia không một xu dính túi.
Tôi đã chịu đựng mọi việc một cách cay đắng và khổ sở. Đó là phương thức để không bao giờ thất bại. Ngược lại với mong muốn của gia đình, bà và chồng bà lao vào việc kinh doanh.
Vì vậy , ở chính nơi trước kia bạn đã đưa ra những sai lầm, bây giờ bạn có thể đưa ra những lựa chọn khôn ngoan hơn và do đó có thể tránh được mọi thương tổn mà sự lựa chọn sai lầm trước kia đã mang đến cho bạn”. Ngày anh mất, tôi đến gặp anh lần cuối. ",Edison đã trả lời :"không đâu các bạn của tôi ơi ,các bạn không thất bại đâu vì chúng ta dã biết rõ vấn đề này hơn bất kì người nào trên thế gian này .
Nhưng một lần nữa, định mệnh lại giáng một đòn chí tử cho bà. Ở trường, tôi muốn được nổi tiếng. Nếu bạn còn cảm thấy bao nhiêu đó vẫn chưa đủ thì tôi xin bổ sung thêm rằng tôi có rất nhiều bạn bè,cả người đã lập gia đình lẫn người còn độc thân và họ xem tôi như "đôi tai để nghe kể về những rắc rối trong mối quan hệ của họ".
Nhiều lần ông bị tống giam vì tham gia nhiều cuộc biểu tình khác nhau . Nó sẽ tự cắt mình, tự đốt mình, rơi xuống và gãy xương mà không hề biết rằng có một cái gì đó không ổn với mình. Một ngày nọ, anh nhắn tôi đến và bảo tôi rằng tìm cho anh một thanh niên biết quý trọng và sử dụng những dụng cụ ấy.
Cha mẹ anh vì quá mê tín đã quyết định từ bỏ anh vì cho rằng anh có thể đem xui xẻo đến cho gia đình. Người lẽ ra đã là tổng thống đã trở về nhà sau cuộc lưu vong lần cuối cùng. Điều tuơng tự cũng trải qua với chúng ta .