Khu3.X

Vợ đi vắng, chồng ở nhà bắt em vợ làm người tình của mình

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi trả lời: Tôi không có đề tài nào cả. Lúc đó chúng tôi đang học lớp chín ở trường trung học Bensonhusrt, sắp sửa tốt nghiệp đến nơi thì cả bọn lại gây ra một vụ việc kinh khủng đến mức tưởng chừng bị đuổi học. Từ ngữ, điệu bộ, cách nói… tất cả đều do bạn sáng tạo.

    Vậy thì từ hy vọng là có cần thiết hay không? Hơn nữa, người ta sẽ hiểu câu nói của bạn theo một ý khác. Trước khi đến nơi phỏng vấn, hãy vạch ra những điều cần nói về bạn. Cái liếc mắt hay đưa tay ra dấu kín đáo của họ sẽ giúp bạn hiểu được mình đang ở tình thế nào.

    Thầy hiệu trưởng Irvin Cohen giận đến mức mặt mày đỏ tía cả lên: Tôi chính thức tuyên bố: cả ba cậu đều bị đuổi học. Đây là sợi dây kết nối giữa cô và mọi người. Anh chàng giậm chân thình thịch, cụp tay lên miệng làm loa rồi hét toáng lên: Moppo! Moppo! Về nhà ngay! Cậu… đang chết!.

    Lúc ấy chưa có điện, chưa có radio hay truyền hình mà chỉ có những cơn dịch bệnh hoành hành không thuốc chữa. Thỉnh thoảng trong cuộc trò chuyện có những từ ngữ nào đó chẳng nằm trong mục đích phát ngôn của chúng ta nhưng lại gây tác hại không nhỏ là làm lộn xộn những gì chúng ta muốn đề cập, khiến người khác phải nghe những cái không đáng nghe. Anh ấy đã thổi một làn gió mới vào bữa tiệc.

    Khi quá khắc sâu, lo lắng về một điều gì đó nghĩa là ta đang mang một nỗi ám ảnh. Bạn có những ý tưởng độc đáo về lãnh vực này hay không? Khả năng chuyên môn của bạn như thế nào? Ngoài ra, bạn còn có những mối quan tâm gì về lĩnh vực này? Giả dụ như trên tường có treo một tấm hình chụp gia chủ đang đứng ở Quảng Trường Đỏ chẳng hạn, hãy hỏi về chuyến đi Nga của họ.

    Tình huống dở khóc dở cười nhất trong nghề phát thanh viên của tôi là câu chuyện vào buổi sáng đầu năm 1959, tại đài phát thanh WKAT, Miami. Tôi với tay gạt cái cần tắt sóng đài ABC, đưa micro vào kề miệng… Và ngủ. Nó là một hình thức giao tiếp đàm thoại hết sức tự nhiên.

    Anh phi công xuất sắc trong thế chiến thứ hai đó bỗng chốc trở thành người khách nói chuyện thơ nhất. Bởi nói về cha tôi sẽ có vô số chuyện để kể. Cuối cùng cũng nghe thấy giọng nói của phát thanh viên đài ABC trong điệu nhạc tèng teng quen thuộc: Và bây giờ là 5 phút giải lao của Chương trình Don McNeills Breakfast Club.

    Thế là trong lần đầu gặp nàng, tôi đã tự nhiên mà nói rằng: Chào cô, tôi thực sự chẳng giỏi giang gì về việc này. Tôi chỉ thường khoanh tay trước ngực một cách thoải mái. Chưa có ai từng kết luận về trách nhiệm của một tổng thống hay hơn mấy từ này của Truman: Đồng đôla dừng lại tại đây (*), ông quả thật là một người ăn nói tuyệt vời.

    Trong khi chờ đợi, mời các bạn nghe một vài bản nhạc. Tháng giêng năm 1994, một tối nọ nơi hành lang khách sạn Beverly Wilshire (Los Angeles), Al Pacino, Walter Cronkite, vua bóng đá Pele, tôi và một số người khác đang nói chuyện với nhau, chỉ một vài giờ sau một cơn động đất. Burn là người thích đùa còn Benny thì bao giờ cũng sập bẫy của Burn.

    Quả thật anh ta trình bày rất lưu loát về tàu thuyền, bến cảng, cước phí vận tải biển… về tất cả những thứ mà tôi chưa hề biết và cũng chưa hề quan tâm đến. Cuộc trò chuyện tự nhiên và chân thành như thế thì mới thích chứ! Dĩ nhiên nó không chữa được tật nói lắp, cũng không thay đổi được xuất xứ của một anh chàng nhà quê, nhưng nó giúp bạn tạo được lòng tin ở người đối diện. Đôi khi câu chuyện này được tranh luận suốt cả bữa tối.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap