Khi bắt đầu phỏng vần, tôi yêu cầu Brenda và Martin kể cho tôi nghe bất kỳ biến cố may mắn hoặc xúi quẩy nào đó xảy ra với họ gần đây. Buổi trình diễn mới hoành tráng, ấn tượng làm sao! Trên đường đi tới đó, tôi dạt vào New York vài ngày. Hỏi thăm bạn bè xem họ sẽ làm gì trong cùng hoàn cảnh như vậy.
Trợ lý nghiên cứu của tôi lúc ấy, và tiến sĩ tâm lý Peter Harris. Sau đó những nhà tâm lý học bèn thực hiện thí nghiệm tương tự lên một nhóm người thứ hai, nhưng lần này họ treo một giải thưởng lớn cho ai theo dõi chính xác cái chấm ở trung tâm. Một lần nữa, tưởng tượng mình đã thực hiện được mục tiêu và so sánh chi phí tương ứng với lợi nhuận.
Hãy ứng dụng kỹ thuật đó vào cuộc sống của bạn. Mà nguyên tắc này cũng hỗ trợ họ những cuộc gặp gỡ và chuyện trò với người khác. Vì thế tôi sung sướng đi dự dạ vũ.
ở chương 2, tôi đã mô tả cuộc đời may mắn của Lynne. rốt cuộc, người may mắn không xoay xở tốt hơn hay tệ hơn người không may. trong số họ có một doanh nhân thành đạt, trong khi người kia thì không.
Cuối cùng, tôi yêu cầu cô hoàn tất bài trắc nghiệm may mắn, và bài trắc nghiệm hài lòng trong cuộc sống một lần cuối. Ngày hôm sau tôi bị mẻ răng vì một bịch khoai tây chiên, nhưng tôi không thể đi trám răng vì tôi đang điều trị theo toa thuốc. v… đó là chia sẻ kinh nghiệm và chuyên môn cho nhau.
họ nói rằng họ may mắn thoát khỏi tai nạn chỉ với một cái cổ chân trật khớp, trong khi họ có thể bị gãy cổ hoặc gãy xương sống. Tôi thu các phong bì kia lại và châm lửa đốt hết. Tôi thỉnh thoảng tán gẫu với người lạ khi đứng xếp hàng trong siêu thị hoặc ngân hàng.
GIAI ĐOẠN BA: KẾT HỢP CÁC KỸ THUẬT MAY MẮN VÀO CUỘC SỐNG CỦA BẠN. Chúng tôi mong chờ vài trăm người gọi đến thôi. Và đó là cách mà mọi việc diễn ra.
đừng nghĩ xem bạn muốn nói gì mà cứ thế nói ra. Ngày hôm sau tôi không thể nhúc nhích cục cựa được – hóa ra tôi bị nứt xương chậu, nhưng chỗ thuốc chữa đang uống khiến tôi bớt đau, nên tôi không để ý đến nó. ở đầu chương này, chúng ta đã gặp Robert, kỹ sư an toàn hàng không, luôn thành công với những cuộc gặp gỡ tình cờ.
Tôi nhặt các lá bài lên nhìn từng lá và quyết định lá bài mà tôi nghĩ vị khách vừa chọn. Có thể là Sue không ở vị trí của người sẽ thuê mướn bạn, nhưng có thể cô ấy quen biết người ấy. Khác với những người may mắn khác, niềm mong chờ này được thể hiện một cách lạ thường: “cha tôi mất khi tôi mới 7 tuổi.
Tôi bị cho là vì phạm luật vì chạy xe trong cự ly quá gần. khi gặp ai đó và bắt đầu nói chuyện với họ, chúng ta chỉ cách những người mà họ biết một bước, hoặc một cái bắt tay. sau đây là kết quả xếp loại