Phần đông họ để giấy má trên bàn, hàng tuần không ngó tới. Bạn cho là lạ lùng ư? Xin bạn hãy nghe đây. Đại tướng Grant vội vàng hoả tốc đeo đuổi, bao vây hai bên sườn quân địch, mà kỵ binh do Sheridan cầm đầu thì đón phá đường rầy và cướp những toa xe lương thực của đối phương.
Như vậy, tất nhiên họ thiếu thốn, thành thử bây giờ họ không sung sướng bằng lúc trước, vì họ đã xài quá lố từ khi lợi tức tăng lên". "Này anh Ted, anh nên coi đời của anh như cái đồng hồ cát. Hai hàm răng đánh lập cập.
Arnold cũng học được một bài học như vậy trong cánh đồng xứ Illinoi. Ông chết tức thì, còn bà bị thương nặng đến nỗi bác sĩ nói phải suốt đời nằm liệt. Thành thử tôi tự mua thêm những nỗi bất mãn.
Tôi sống độc thân và chỉ khi nào xỏ kim tôi mới nhớ tới". Tôi mệt quá, vừa đi vừa ngủ, vừa mơ màng. (Nhớ lại hồi trước mà tôi hoảng: tôi phí biết bao thời giờ và những bàn cãi, lo lắng mà không bao giờ chịu tìm rõ nguyên nhân đầu tiên của nỗi khó khăn hết).
Trong một năm, ông để cho y sĩ mổ mắt mộng 12 lần, hy vọng sẽ khỏi bệnh. Suốt đời tôi chỉ tìm cách làm vui lòng mọi người". Nhưng nếu chúng ta không làm từng việc một, chậm chạp, đều đều như những hột cát chui qua cái cổ đồng hồ kia thì chắc chắn là cơ thể và tinh thần ta hư hại mất".
Ông Charles Kettering cũng ở trong tình trạng đó khi ông bắt đầu chế một thứ máy cho xe hơi tự động, khỏi cần quay. Phải theo nguyên tắc nào khi tiêu tiền? Lập ngân quỹ bắt đầu ra sao? Không bao giờ được ngủ trọn đêm mà ông thọ 81 tuổi.
Vì sông mổi giây một thay đổi mà người tắm trên khúc sông đocũng vậy. Ông lão người Đức đã dại mà tranh luận với các bạn về chính trị. Nhưng cái mặt của chị thực là một tai nạn cho người vác nó.
Sau cùng tội nhân thấy khổ sở như búa đập vào đầu và hoá điên. Tôi xin nhắc bạn: Câu đó khuyên đừng "lo" tới ngày mai chứ không phải là đừng "nghĩ". Smith: hãy coi con số và xem xét lý lẽ - nếu có - của những lo lắng có vững chãi không.
Tôi có lại xin việc tại nhiều nhà sản xuất phim nhưng không một ai mướn tôi. Rồi những tiệm nước, tiệm cơm khác cũng dần dần đặt, mỗi ngày một nhiều. Họ hiểu công việc của họ chứ! Họ cắm trại núi này 60 năm rồi.
Bản tính con ngời thời nào cũng là bản tính con người và trong đời bạn, bạn đừng mong gì nó thay đổi hết. Mà nếu mà y nghĩ tới thì có thể rằng y đã bớt giận không la ó quát tháo nữa. Tôi phải gặp ông ấy xem sao".