Thay cho việc chúng ta phải tranh đấu để thiết lập những cơ sở về ý nghĩa cơ bản nào đó cho cuộc sống của chúng ta mà không phụ thuộc vào một niềm tin trong một hệ thống đòi hỏi sự thờ phụng liên tục vào một vị thần thánh nào đã tạo ra chúng ta và giành cho chúng ta một loạt những lời chỉ dẫn. Vào ngày đó, với sự giúp đỡ của lời nguyện cầu, tôi đã tái sinh. Tuy nhiên, tôi có thể ngồi cùng họ trong khi họ đi tìm giải pháp.
Tuy nhiên, không có gì hay ho khi thấy một đôi vợ chồng sắp về sống cùng nhau mà hành động như thể là đi mua một chiếc ô tô cũ. Với thời gian, bản chất của những ý nghĩ này thay đổi, từ những hình ảnh về sự ốm đau. Chúng ta đánh giá những mục tiêu có thể nhận rõ bằng các giác quan và tìm con đường thẳng nhất để đạt được chúng.
Điều này đòi hỏi những thông tin chính xác và khả năng để biến nó thành hiểu biết có ích. Trong tình trạng như vậy, sự đa nghi thường bị người ta dùng sai và hiểu lầm. Chúng ta chỉ giành được quyền kiểm soát nhờ vào sự nhường nhịn.
Có một loại cam kết để không thay đổi trong gia đình. Theo ý nghĩa này, tất cả sự hài hước đều là «điềm gở», là tiếng cười thẳng vào cái chết. Những người khác trong gia đình sống những cuộc sống chẳng có gì là đáng sống.
Một hiệu quả khác của những quảng cáo này là sản sinh ra sự không hài lòng với cái mà chúng ta đang có và vẻ bề ngoài của chúng ta. Thật khó để xoá bỏ một điều bằng lô gích khi nó ra đời từ sự phi lý Những rắc rối thời thơ ấu có thể khiến người ta vượt ra khỏi giới hạn thông thường
Một đêm năm 1968, tôi tham gia vào một cuộc huấn luyện ngắn cuối ngày của trung đoàn, một đại uý đã mô tả cuộc càn quét vào một khu rừng. Hay như khi Condoleezza Rice bắt đầu một câu chuyện: «Khi tôi đang kể cho chồng tôi. Cảm thấy tồi tệ ư? Uống thuốc này.
Anh ta nói với người trực tổng đài. Chúng ta đã vĩnh viễn chia thế giới ra thành hai phần: Một bên là những người thắng cuộc và bên kia là kẻ bại trận. Cười chính mình là để thừa nhận những nỗ lực vô ích cuối cùng trong việc ngăn chặn sự phá phách của thời gian.
Tưởng tượng rằng những nét đặc biệt đó có thể thay đổi chỉ qua một đêm hoặc ngay sau khi chúng ta nhận thức ra chúng có nghĩa là chúng ta đã không tính đến sức mạnh của những thói quen cố hữu và sự chậm chạp của tiến trình từ nhận thức biến thành hành động của con người. Nhưng tôi vẫn hy vọng sự hoà hợp một lần nữa với linh hồn đứa con trai đã khuất của tôi, tôi thật là người bất khả tri đến thế nào? Đây chính là chỗ mà tiến trình của một số công thức hoá học đã làm phức tạp hoá và ngăn cản những nỗ lực của chúng ta trong việc làm những gì mà chúng ta biết rất rõ là có lợi cho mình.
Đó là một bài học cho tất cả chúng ta trong sự quyết tâm như vậy. Chúng tôi đến thăm những nơi chúng tôi đã từng sống và chiến đấu khi xưa. Nhiều người trong số họ đã nhận được những lời động viên.
Cha mẹ của chúng ta thường chịu một phần vai trò này. Biển cả bao vây ta; giải thoát là không thể; quyền lực là ảo ảnh. Câu nói ưa thích của cá nhân tôi là sự thật thì mọi thứ trông cuộc đời đều là một câu chuyện hay hoặc tồi.