Ai cũng có quyền tranh luận bằng cách đưa ra quyết định của mình, trong thời đại của mình, thất bại và thành công của mình. mà ngôn ngữ hiện đại ngày nay gọi đó là một dấu hiệu trong bộ nhận diện của một tổ chức được nhắc đến nhiều có lẽ là nhờ vào khả năng nó giúp người ta nhìn thấy. Triết lý này của Watson, ngày nay, vẫn còn thấy dấu ấn trong đạo lý kinh doanh của nhiều tập đoàn trẻ.
1982 đã viết bài Những gã khổng lồ của thế giới và IBM là một chuẩn mực của người Mỹ: Jeannette ủng hộ chuyến đi tìm một việc làm của chồng. Thomas Watson đi đến trung tâm New York.
Một cuộc họp các giám đốc vào mùa thu năm 1913, Watson ngạc nhiên vì thấy Grand, một người mới vào và luôn bên cạnh Patterson trong trận lụt, được mời phát biểu trước ông. Tom sau đó, với tư cách cố vấn, đã dùng lá thư này như là mẫu mực để thương thảo với chính quyền bang Ken- tucky và North Calorina để thiết lập chính sách công ty cho các bang. Tom căng thẳng nhưng không dễ chịu thua.
Gates III (tức Bill Gates). IBM không ghi tên phát minh máy tính, nhưng Watson cha đã chọn nó để tiên phong và Watson con sẽ hoàn thành cuộc cách mạng sau đó, như ngày nay chúng ta đã biết. Watson chỉ giải thích rằng: Nếu ta gặp những khách hàng quan trọng, ta cần cố gắng ăn mặc như họ vậy.
000 năm 1940 lên đến trên 21. Con trai của Watson, Tom Watson, đã cảm thấy như ai đó lấy búa đánh vào đầu tôi, khi nhìn thấy chiếc hộp đen cao 1,5m của Dickinson. Bởi vì, Watson đã đưa ra nguyên tắc làm việc nhóm ngay từ đầu, năm 1914 khi ông gia nhập và điều hành CTR tiền thân IBM.
Thế hệ kỹ sư cùng thời của Watson vẫn miệt mài với những nghiên cứu và sáng chế dựa trên công nghệ nhớ dữ liệu bằng thẻ đục lỗ. Đây chính là những dãy nhà được chia ra cho từng hộ gia đình với phong cách thiết kế giống nhau, đủ các phòng chức năng cho một gia đình. Watson đã viết thư chia buồn gửi bà nội của Jeffle và sau đó đã tìm một chỗ làm cho em trai của người xấu số.
Trước Gerstner ba thế hệ, Tom con trai và là người kế nghiệp của Watson mới thực sự là nhà lãnh đạo đưa IBM trở thành gã khổng lồ của thế giới. Bằng cách gạch bỏ đi những yếu tố công việc, Watson tước bỏ đi những cái vỏ vật chất bao quanh con người mỗi ngày. Watson qua đời, đất nước mất đi một người Mỹ thực sự - một nhà công nghiệp mà trước hết là một công dân vĩ đại và là một nhà nhân đạo vĩ đại.
Nó vượt lên trên một vấn đề cá nhân. Khi các cửa hàng của các đối thủ bị thua lỗ, công ty của Watson mua lại các cửa hàng đó. Tờ nội san cho hàng chục ngàn nhân viên từ New York đến Endicotte in chữ THINK dưới dạng một con dấu với đường viền khung vuông bao quanh.
Quan điểm đặt nhân viên vào vị trí trung tâm sự nghiệp khá mới so với bối cảnh ông chủ chỉ huy vào thời kỳ đó. - hậu duệ của cụ Lương Văn Can, cụ Bạch Thái Bưởi. Win-Win là triết lý xuất hiện gần đây.
Dường như có tiếng vọng của Watson ngày xưa: Đừng bàn nhiều về máy móc, hãy bàn nhiều về công việc của khách hàng. Đó là năm 1916, Watson được thuê làm CEO cho CTR đã hai năm. Watson lo lắng vì không biết gia sản cả đời có thể nào chuyển vào tay một người mải chơi và chán ngán IBM như Tom? Tình hình thật nguy hiểm khi Tom xác nhận với con gái vào cuối đời rằng ông đã rất sợ hãi nhận lĩnh IBM.