Như Jobs nói với Vincent sau buổi hòa nhạc: “Tôi không biết. iPad chưa thực sự có mặt trên thị trường (nó sẽ được bán rộng rãi vào tháng Tư), và một vài người đã xem bản demo của Jobs không mấy chắc chắn về việc iPad thực sự là cái gì. Nhưng ông đã không thừa nhận sự hiện diện của Jobs.
Khi ông nói, niềm đam mê của ông tuôn trào với cường độ tăng dần, và ông bắt đầu sử dụng “chúng tôi” và “tôi” - thay vì “họ” - khi nói tới những việc Apple đang làm. ông nói Jobs là một người phức tạp, và mánh khóe chỉ là một mặt tối của một con người thành công đó. “Tư duy Khác biệt” và “Dành riêng cho những kẻ điên rồ,” thì rất hay nếu chỉ là những câu khẩu hiệu quảng cáo, nhưng ban giám đốc lại chần chừ trước việc biến chúng thành kim chỉ nam cho chiến lược của cả tập đoàn.
Người ở đầu dây bên kia lúng túng và khó chịu. Tuy vậy ông đã mời Jobs đến gặp mặt tại khách sạn nơi ông ở trước buổi biểu diễn. ông cũng tuyển luôn kỹ thuật viên George Crow và nhân viên điều hành Sunsan Barnes từ bộ phận Macintosh, những người đã từng nói chuyện với Jobs và quyết định rời bỏ công ty để hợp tác với ông.
Tháng Hai năm 1974, sau mười tám tháng rong ruổi ở Reed, Jobs quyết định quay về nhà cha mẹ ở Los Altos và kiếm việc để làm. Ông bắt đầu giới thiệu chiếc iPad 2 từ lớp vỏ bao mới. Mặt khác, nếu ông biết rằng phần cứng và phần mềm không bao giờ có thể mang lại lợi nhuận thì ông đã không mua lại Pixar.
Cuối cùng, vào một buổi chiều, Espinosa đã đưa ra cho Jobs một giải pháp của mình: “Phương pháp tự thiết kế máy tính cá nhân của Steve Jobs. Gates kể lại “Tất cả mọi người hành động như thể máy tính cá nhân của IBM là tất cả. Tên cướp Blue Box của Jobs đã đưa số điện thoại của hắn và nói sẽ cố gắng kiếm tiền trả nếu hắn thấy thiết bị hoạt động tốt.
Nhưng đối với Jobs, mỗi chi tiết đều là yếu tố thiết yếu để làm cho Macintosh trở nên tuyệt vời. Horn đã đồng ý đến và Jobs đã “câu” được ông ấy. Nhưng sự thực là ông tỏ ra ít tò mò về các nghệ sỹ cũng như công nghệ mới ở xưởng phim Pixar.
về phần mình, Murdoch đã có được một hiểu biết lớn lao về các món ăn chay: “Mike thực sự đã dìu dắt tôi”, Jobs nhớ lại. “Vấn đề lớn là ông ấy thật sự không sẵn sàng cho ca phẫu thuật,” Powell nhớ lại.
Mặc dù có một điểm chung nổi bật trong nhóm cấp cao của ông - tất cả đều là những người da trắng trung niên - nhưng mỗi người lại có một phong cách khác nhau. Ngoài năm mươi chiếc đã được bán cho các cửa hàng Byte và năm mươi chiếc bán cho bạn bè, họ còn tạo thêm một trăm chiếc nữa để bán lẻ. Nhưng hôm nay là lần đầu tiên chúng tôi để Macintosh tự giới thiệu về mình”.
Thành ra tôi bỗng bị cô lập giữa ngành công nghiệp âm nhạc. ” Đám đông nhảy lên trên đôi chân của họ và tung hô ông hơn một phút liền. Bước kế tiếp trong chiến lược trung tâm số là làm một máy nghe nhạc di động.
ông ấy và Scotty cảm thấy tôi không định điều hành bộ phận phát triển Lisa. Một số thời điểm khác, ông lại cảm thấy sự ép buộc phải giải thích về mình. Tính đến năm 1983, những người mà đã quen thuộc với nghệ thuật “bóp méo sự thật” của Jobs đã khám phá ra một điều khác.