Vậy muốn được người khác theo ý mình, nhiều khi nên theo quy tắc thứ mười: Gợi tình cảm cao thượng của họ" Tôi không đả động gì tới tiền mướn nhà hết. - Nhưng, tôi tiếp, ví thử chẳng may ông thình lình quy tiên, thì chắc ông cũng muốn cho số tiền ông gởi chúng tôi sẽ về một người bà con thân nhất chứ? - Chắc chắn vậy, ông ta đáp.
Tức thì ông tự kiếm những lẽ để bênh vực tôi: - Phải. Tôi có thể gọi tên năm chục ngàn người. Cứ ngọt ngào, không tốn sức mà làm cho các ông tòa phải theo ý kiến ông.
Có biết nguyên do đó, bạn cũng chẳng cần nhắc tới làm chi. Thành thử lần trước chú ấy dọa phạt tôi, mà lần này thiệt tử tế với tôi. 3- Một nụ cười chỉ nở trong khoảnh khắc, nhưng có khi làm cho ta nhớ tới suốt đời.
Nhưng còn người đó, người ta nghĩ sao? Bạn đã cho người ta tự thấy thấp kém. Nhưng khi chị lại, bà Gent nói: "Chị Nellie, hôm nay tôi kêu điện thoại hỏi bà chủ cũ của chị. Bức thư sửa chữa như sau này, tuy chưa được hoàn toàn, nhưng so với bức trên cũng tấn tới nhiều rồi.
Nhưng bây giờ tôi quen rồi; với lại bận việc nhiều quá, có khi hàng tuần không để ý tới những trang hoàng đó. Tranh biện không phá tan được sự hiểu lầm. Một người trung bình được vui vẻ trong gia đình còn sướng gấp trăm một vị thiên tài phải sống cảnh cô độc.
Cách đây hai mươi lăm thế kỷ. Gió khoe gió mạnh, mặt trời khoe mặt trời mạnh. Triết gia John Dewey nói: thị hiếu mạnh nhất của nhân loại là thị dục huyễn ngã.
Rồi thì sẽ cho bà ta một bài học đích đáng. Tôi trở về, tươi tỉnh. Nếu bạn muốn tu thân, tập tự chủ và làm cho người khác tin theo mình thì hãy đọc cuốn tự thuật của Benjamin Fraklin, một cuốn sách đọc rất mê và được liệt vào những tác phẩm cổ điển bực nhất của Mỹ.
Ông Vermylen thân mến, Chúng tôi được hân hạnh ông chiếu cố tới trong 14 năm nay. Những lời điên rồ hợm hĩnh và vụng dại đó, ông tuyên bố giữa công chúng, trong khi ông qua thăm Anh hoàng; ông lại cho phép tờ báo Anh Daily Telegraph công bố lên mặt báo nữa. "Tôi đã để ông cầm đầu đạo binh Potomac.
Curtis, chủ nhiệm hai tờ tạp chí lớn nhất tại Mỹ "Tin tức chiều thứ bảy" và "Phụ nữ nhật báo", trong bước đầu gặp nhiều khó khăn. Tôi đã chứng tỏ rằng ông ấy lầm. Gạch dưới những ý chính.
Phương pháp đó gợi lòng ngờ vực của người ta và có lẽ người ta còn khinh bỉ nữa. Tôi không biết đánh! Không biết chút chi hết. Và khi ông đọc, sống lại những ngày tươi sáng rực rỡ, bây giờ đã tan như mây khói, cả hai đều rơi lệ.