Cũng không bao giờ biết chuyện trò với các cô gái. Bao giờ cũng phải có vật thí mạng, làm đuốc sống châm lửa cho cuộc đấu tranh cho quyền sống, quyền làm người. Trên mặt đất nhờ nhờ bàng bạc, còn dăm giọt loang lổ vương lại.
Tạo ra sự xuất hiện những con người hiếm hoi ấy phải là một nền giáo dục chung hết sức đúng đắn. Chắc là có những đôi mắt du lịch nhìn ra xa xăm. Gọi cậu là cậu em vì cậu em ít tuổi hơn và gọi tôi bằng anh.
Các anh các chị chưa bao giờ dám nói dối bác. Cháu về nhà vẫn bảo các bác chăm sóc cháu rất kỹ đấy ạ. Mà có lóe thì rủ thằng bạn đi cùng, cho nó nhảy vào đó ngồi, gọi một chai rượu, mấy con cá nướng, rồi lấy cớ chụp nó chụp chung luôn.
Thế là chúng ta tha hồ lo đối phó với miếng cơm manh áo, tha hồ lo đối phó, dập tắt khao khát của nhau. Và bạn biết sẽ không ai biết đó là tiếng THÔI mà bạn đã rống lên vừa bực bội vừa ai oán vừa chán nản. Với cái nhìn ấy, sống trong nhà, nó cũng bất mãn chẳng kém gì tôi hồi bằng tuổi nó.
Bạn dần biết cách đặt năng lượng của mình vào cái gì. Nhưng không được đâu, khi mẹ vẫn thuộc về phe họ. Ba bố con đèo nhau về trên con đường cao tốc đông nghẹt.
Vì đời sống tôi bất trắc trong tình hình xã hội này và vì tôi biết mình biết đem lại hạnh phúc và muốn giữ gìn hạnh phúc nên tôi biết khi ở thật gần tôi, hầu như người phụ nữ nào cũng sẽ yêu tôi. Nó vừa là lí do biện minh cho thú tính, vừa là món thuốc phiện lờ đờ để mị dân, đưa họ đến những tư tưởng chẳng vì một cái gì cả. Và khuôn mặt dường không cảm xúc.
Nhưng bác ơi, cháu phải sống để bác không phải làm thế. Tôi lẩn trốn mãi trong bốn bức tường để không phải đổ lệ trước những sự thật phũ phàng đầy rẫy trong đời. Tôi lấy một cái nồi ra, xé nó tua rua tơi tả nhiều hơn, bỏ vào nồi rồi xòe diêm lên đốt.
Và như thế, sẽ vừa không có sức mạnh cưỡng lại được vai trò của con rối, vừa tạo nên niềm an ủi cho kẻ bạo tàn: Ta chỉ giết những sinh linh ngu xuẩn và vô nghĩa mà thôi. Và có thể kiếm ra tiền từ công việc ấy. Nhường nhau nhiều khi chẳng ai được ăn.
Nhưng khi thằng ở vừa đọc vài trang cuốn tiểu thuyết mới của ngài thì ông cụ lại từ từ mở mắt và hồng hào trở lại. Ban đầu, sức mạnh, khao khát tuổi trẻ khiến bạn không dung hòa được. Bạn lại nhắm mắt làm tí ngủ nữa.
Cảm thấy thế gian hoàn toàn lãnh lẽo. Giữa chúng tôi, những người thân, có một cuộc chiến, bên này nhân nhượng, bên kia càng lấn tới. Tôi vừa tắm xong, đội một chiếc mũ lưỡi trai, xuống ngồi bàn uống nước.