Thấy chúng thế rồi nghĩ tới tôi thế này mà còn than thân trách phận, tôi thấy thua chúng. Vậy chúng ta hãy nhớ rằng muốn cho con cái đừng quên ơn, ta phải biết nhớ ơn. Ngày hôm nay tôi chăm nom đến thân thể tôi.
Càng cận ngày, tôi càng đau đớn cho thân phận. Alvarez ở dưỡng đường Mayo thì nói: "Những ung thư trong bao tử sưng thêm hay tiêu bớt đi là tuỳ sự mệt nhọc của bộ thần kinh tăng hay giảm". Nhờ vậy tôi thoát chết".
Tại trường, tôi không giỡn với các bạn, cả trong giờ thể thao nữa. Anh không còn việc gì làm nữa, chỉ còn chờ cái chết nó từ từ tới. Tôi luôn luôn quay cuồng.
Vậy phương sách thứ nhất để trị ưu phiền là bắt chước William Osler: Trời u ám và lãnh lẽo. Luôn luôn má tôi bảo phải "ăn chắc mặc dầy".
Sau lại hỏi sở y tế thì hay rằng từ trước tới nay Californie, trong những khi bệnh đó phát, thấy một lần ghê gớm nhất có 1. Nhờ đó ông luyện được lối văn tự nhiên rõ ràng, có duyên, hấp dẫn một cách lạ lùng. Bà Elizabeth Connley đã khổ sở mới tìm được chân lý ấy.
Rồi sau sáu tuần tôi đi làm lại. Khi tôi bước chân lên xe, cha tôi đưa một bức thư bảo tới Floride hãy mở ra coi. Chúng ta đâu có thì giờ để gây lộn suốt nửa đời người.
Bạn thử tưởng tượng xem. Trong nửa giờ ấy, thỉnh thoảng tôi sẽ nghĩ đến Thượng Đế để có thêm một chút viễn cảnh trong đời. Tự hỏi: ta đã lầm lẫn chỗ nào? Ta đã cải thiện được ở chỗ nào? Đã học thêm được bài gì?
Khi lớn lên tôi đi làm ăn ở xa, mỗi năm gần tới lễ Giáng Sinh tôi luôn luôn gởi về ba má tôi một tấm ngân phiếu và năn nỉ hai người ăn tiêu cho sung sướng một chút. Còn nhiều hoạt động khác nữa. Ông chết tức thì, còn bà bị thương nặng đến nỗi bác sĩ nói phải suốt đời nằm liệt.
Ông biết rằng đọc thứ sau này, có thể học được một vài điều hay. Chót hết tôi đau đớn đến nỗi không muốn kéo dài đời thêm nữa. Song bác sĩ nóng nảy ngắt lời ngay: "Cái gì vậy, cô Olga K Jarvey? Phải can đảm lên chớ! Nếu cứ la hét như vậy thì mau chết lắm.
Mày không thể là người nào khác được". Lời lẽ của lão nghe đáng bực thật, nhưng mình cũng phải cảm ơn lão. Rồi nhân vì cùng người anh vợ tên Beatty Balestier thân thiết trong khi làm việc cũng như lúc chơi bời, Kipling mới mua một miếng đất của Balestier mà thuận để y giữ lại quyền cắt cỏ.