Amsel đã áp dụng nó một cách khéo léo. Bạn không phải là một Coolidge, một Mc. Viên thu thuế thì lạnh lùng, ngạo nghễ và cố chấp.
Ông ấy muốn nói mà tôi không để ông nói. Ông ta bằng lòng liền. Sáng dậy, ông xuống nhà dưới, thấy phòng ăn vắng ngắt vì cả nhà còn ngủ, ông ca một điệu bí mật, luôn luôn một điệu đó, để nhắc rằng người bận việc nhất ở nước Anh ngồi ở nhà dưới một mình, đợi người ta dọn điểm tâm cho ông.
Thỉnh thoảng phải biết nhịn người. Câu đó ở trong Thánh kinh". Kết quả ra sao? Tức thì hết tranh biện.
"Đuổi người làm công, không phải là một cái thú. Tôi khen ông ta khéo quản lý căn phố đó và kết luận rằng: Tôi muốn ở thêm một năm nữa, nhưng không đủ tiền trả. Tôi sẽ hết sức giúp ông để triệt cái thói đó đi.
Chúng ta không ai muốn làm việc một cách bất đắc dĩ, mà muốn rằng công việc của ta hợp với ý nguyện và sở thích của ta. Đó là cơ hội tối hậu để được mối hàng hay không. Lần du lịch cuối cùng qua Nhật Bản, tôi có mua về một bộ ghế bày trong hành lang nhà tôi.
Ông Gaw tiếp: "Tôi cũng mới hay đây, khi kiếm địa chỉ của ông trong Điện thoại niên giám". Tôi nhận ngay rằng chú ấy hoàn toàn có lý mà tôi thì hoàn toàn có lỗi. Giáo sư William James, giáo sư Harry A.
Xin bạn nhớ rằng Rockefeller nói với những người mà mấy hôm trước đòi treo cổ ông cho kỳ được. Người phụ của anh vụng dại, đâu phải lỗi của anh. Trong một bài diễn văn, Hoàng đế nói như thách cả nước Pháp: "Trẫm đã cưới một người đàn bà mà Trẫm yêu và ngưỡng mộ, như vậy còn hơn là cưới một người mà Trẫm không được biết".
Alfred Adler, triết gia trứ danh, viết một cuốn sách rất hay đề là "Chân nghĩa của cuộc đời", trong đó ông nói: ! "Kẻ nào không quan tâm tới người khác, chẳng những sẽ gặp nhiều sự khó khăn nhất trong đời, mà còn là người có hại nhất cho xã hội. Lại thêm người ta phần nhiều không muốn thay đổi ý kiến, dù là ý kiến về tôn giáo, về chính trị hay về một hiệu xe, một tài tử hát bóng. Lòng tin của chị mạnh tới nỗi không ai nỡ chế giễu chị, mà từ hôm đó, còn hơi nể chị nữa.
Xin lựa lấy một, vì được cả hai là đều hiếm thấy lắm. Bức thư thường lắm, phải không? Vậy mà nó "mầu nhiệm" lạ lùng. Lại không làm thương tổn lòng tự ái của người ta, cho người ta nhận thấy sự quan trọng của người ta và như vậy người ta sẽ vui lòng cộng tác với mình, không phản đối mình.
Tôi trả lời rằng người đó có lẽ không được dân chúng ủng hộ và nếu cử y có lẽ thất sách. Người hàng xóm đó suy nghĩ và hành động như vậy vì họ có lý của họ. Một ông bạn sành về các loài danh mộc đã lựa giùm tôi.