IBM vẫn bảo thủ với máy chủ trước khi kịp làm ra ThinkPad muộn màng. hợp với đại học hàng đầu thế giới, trường Harvard, để cùng nghiên cứu máy tính. Mùa xuân năm 1993, phần lớn những việc tôi làm là hướng cho hãng tập trung lại vào thị trường với suy nghĩ rằng đó là cách duy nhất để
Xã hội Mỹ lúc đó vẫn chưa quen với sự có mặt của giới nữ trong công xưởngcông nghiệp. Họ còn gặp nhau vài lần nữa trong các bữa ăn tối tại những nhà hàng sang trọng của New York. Các hiện tượng tập đoàn đa quốc gia là phản ánh một thế giới toàn cầu hóa mạnh mẽ, do đó các góc nhìn không nhân danh nhân loại trở nên không thích hợp nữa.
Nhưng cho đến năm năm 1933, giá cổ phiếu IBM rớt một nửa, thu nhập công ty không tăng. Những người đàn ông trong những bộ vest đen ngồi nghiêm như đóng băng. Đầu những năm 1930, Watson đã đến Đức và phát biểu với giới trẻ.
Bạn khó mà đàm phán thành công với cái bao tử đang đau dữ dội. Chiếc hộp đen này bán rất chạy trong triển lãm một năm sau đó. IBM có được khách hàng khá lớn từ đây.
Từ việc bị mất trộm xe ngựa lẫn hàng hóa do ông mải uống rượu, khi ông còn niên thiếu, đã khiến ông bị ám ảnh đến nỗi đóng khung một nguyên lý bất di bất dịch: rượu và kinh doanh không thể đi chung với nhau. Và dấu ấn này còn lưu lại trong cách thức Lou Gerstner cứu thoát IBM sau này. Đó là nửa còn lại của thành phố IBM, khoảng hơn 400 mẫu.
Những cuộc điều tra nhanh cho thấy chính phủ là khách hàng lớn. Tuy nhiên, qua thời gian người ta nhận ra rằng đó là một sáng tạo quan trọng trong giao tiếp kinh doanh. Sau 17 năm gắn bó với NCR, Watson rời tòa nhà quen thuộc, ngước nhìn nó lần cuối.
90% cổ phần một liên doanh với Đức, thường được gọi là Dehomag. Khi ông tiếp nhận một CTR hỗn độn cũng là lúc ông đưa gia đình của mình về New York sống trọ. Đó là đổi tên công ty.
Chú bé nuôi ngựa kiếm tiền đi trọ học. Và ông quyết định cho thế giới thấy điều đó bằng cách rút ngắn tên công ty International Business Machines thành ba ký tự mà thôi: IBM. Tom nói tiếp và bộc lộ quan điểm rõ ràng, triệt để:Nếu được chọn lại lần nữa, cha cũng sẽ không thay đổi gì.
Gordon nói rằng, cách tư duy của Watson đã làm thay đổi cuộc đời ông. Nhà thiết kế nhãn hiệu Paul Rand chỉ làm cho nó rắn chắc, vững chãi và cân bằng như giải thích của tài liệu IBM. Cái IBM cần ưu tiên số một hiện tại là được băng bó vết thương sụp đổ chứ không phải là một tầm nhìn vinh quang nào cả.
Watson bước qua cổng chính, vào văn phòng của các nhà sáng lập và không biết lý do được gọi đến đây. Trong bàn tay ấm áp của bà, bàn tay của Watson buông lỏng và ông trút hơi thở cuối cùng. Cũng có khi chúng được gọi là trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp.